Tiểu luận Harvard – Eliza Alton

Sự kiện tác động mạnh nhất lên cuộc đời và tạo nên con người ngày hôm nay của tôi, là cuộc đời và cái chết của mẹ. Mẹ và tôi chưa bao giờ có một mối quan hệ mẹ con bình thường. Nhưng chúng tôi có một mối liên kết rất đặc biệt. Nhờ cuộc đời và cái chết của mẹ mà tôi trở nên bao dung hơn. Tôi có cái nhìn khác hơn về việc đánh giá giá trị của một con người. Tôi đã thay đổi. Thay đổi cho một điều tốt hơn. 

Mối quan hệ giữa tôi với mẹ rất khác thường và đầy thử thách. Từ khi hai tuổi tôi đã không còn được ở với mẹ. Mẹ biết sẽ không cho tôi được tất cả những gì mẹ muốn, cho nên, một cách bất vị kỷ, mẹ gửi tôi cho ngoại nuôi. Mẹ lúc ẩn lúc hiện trong đời tôi, nhưng tôi luôn biết chắc chắn rằng mẹ đã yêu tôi biết bao nhiêu. Mẹ bệnh triền miên. Mẹ bị mắc chứng rối loạn lưỡng cực và một loạt các bệnh khác, từ nghiện ngập đến ung thư bạch cầu.

Tôi từng cảm thấy xấu hổ vì mẹ, vì mối quan hệ với mẹ. Tuy vậy, khi trưởng thành hơn, tôi biết cảm thông hơn về bệnh tình của mẹ. Và cũng từ đó tôi thấu hiểu hơn tác động của những căn bệnh về tâm thần hay thể xác mà những người khác đang chịu đựng. Vì xấu hổ và hoang mang, tôi chỉ hé lộ cho vài người quen biết về hoàn cảnh của mẹ. Dần dần tôi thấy ra rằng biết bao nhiêu người trong chúng ta không hề hiểu được những khó khăn trong cuộc đời những người quanh mình. Chính điều này đã làm tôi thấy rõ được sự cần thiết của một tấm lòng bao dung và sẵn lòng chia sẻ với những gì người khác đang trải qua trong đời họ.

Vài tuần sau cái chết của mẹ, tôi được hỏi câu này “Giá trị của một người được đánh giá bằng sự thành công nghề nghiệp hay vật chất tiền bạc?”. Tôi nhận ra rằng rất nhiều người trong xã hội đánh giá giá trị người khác bằng tiền tài và danh vọng. Mẹ chưa bao giờ học xong trung học, cũng không vào đại học. Mẹ chưa bao giờ có một việc làm hay một sự nghiệp đàng hoàng mặc dù mẹ rất thông minh. Vậy mà sau khi mẹ qua đời, tôi ngỡ ngàng đón nhận không biết bao nhiêu người đến với tôi để nói rằng, mẹ tôi là người tuyệt vời với tấm lòng rộng mở thương yêu nhất mà họ từng biết, với một bộ óc hài hước mà họ ngưỡng mộ, với cách xử sự dịu dàng và một trái tim đầy tình yêu thương.

Mẹ tôi quả thật là một người phụ nữ phi thường, không phải vì tiền bạc hay danh vọng, nhưng vì chính con người của mẹ. Nghiền ngẫm về câu hỏi bên trên, tôi chợt nghĩ đến bài diễn văn “Tôi có một ước mơ” của Martin Luther King. Trong đó ông nói rằng “con người ta không nên bị phán xét bởi màu da, mà bởi giá trị bên trong họ”. Tôi tin chắc rằng tính cách là một trong những thước đo quan trọng nhất về giá trị của một người. Đến nay tôi đã nhận ra rằng, điều tôi muốn làm nhất, là đem đến một sự khác biệt cho cuộc đời những người xung quanh, như mẹ đã làm cho tôi và nhiều người khác. Tôi vô cùng biết ơn mẹ đã giúp tôi nhận biết bản thân mình, và giúp tôi thấy luôn được thế giới.

Eliza Alton

Binghamton, New York, USA

Ethnicity: Biracial

Gender: Female

GPA: 103 out of 100

SAT: Reading 690, Math 700, Writing 730

Extracurriculars: Cheerleading, vice president of student government, treasurer of French club, member of National Honor Society

Awards: None Major: Environmental Science and Public Policy


Chuyên đềbookmark Tagtag

    Cùng Tác Giả: Phan Hoàng My

    Tiểu luận Harvard – Lauren Sierra

    Phan Hoàng My (31/01/2021)

    “Lần này thì con “chết” vì cái gì đây, Lauren?”. Đó là lời chào mỗi lần tôi bước chân vô văn phòng bác sĩ nhi khoa, mà tôi đến quá thường xuyên thật. Nếu có tấm thẻ ghi điểm thưởng cho mỗi lần đến văn phòng bác sĩ, chắc chắn…

    Tiểu luận Harvard – Brian Yu

    Phan Hoàng My (30/01/2021)

    Mùa hè sau năm nhất đại học, ngồi trong phòng học cũ với cây bút lông xanh trong tay, tôi chợt nhận ra một điều mà đáng lẽ mình phải thấy rõ từ trước: tôi không biết làm thầy giáo. Nhờ tham gia thi hùng biện, tôi được chọn làm…

    Tiểu luận Harvard – Cahleb Derry

    Phan Hoàng My (25/01/2021)

    Hai trăm lẻ hai chiếc xe Hot Wheels, mỗi chiếc chiều ngang hai inches chiều dài năm inches, được tô điểm bằng những ngọn lửa và cánh sau đuôi, xếp hàng nối đuôi nhau dọc theo cạnh tường trong phòng tôi. Mẹ lúc nào cũng hối tôi cất xe đi…

    Chuyên Đề: Tiểu luận Harvard

    Tiểu luận Harvard – Lauren Sierra

    Phan Hoàng My (31/01/2021)

    “Lần này thì con “chết” vì cái gì đây, Lauren?”. Đó là lời chào mỗi lần tôi bước chân vô văn phòng bác sĩ nhi khoa, mà tôi đến quá thường xuyên thật. Nếu có tấm thẻ ghi điểm thưởng cho mỗi lần đến văn phòng bác sĩ, chắc chắn…

    Tiểu luận Harvard – Brian Yu

    Phan Hoàng My (30/01/2021)

    Mùa hè sau năm nhất đại học, ngồi trong phòng học cũ với cây bút lông xanh trong tay, tôi chợt nhận ra một điều mà đáng lẽ mình phải thấy rõ từ trước: tôi không biết làm thầy giáo. Nhờ tham gia thi hùng biện, tôi được chọn làm…

    Tiểu luận Harvard – Cahleb Derry

    Phan Hoàng My (25/01/2021)

    Hai trăm lẻ hai chiếc xe Hot Wheels, mỗi chiếc chiều ngang hai inches chiều dài năm inches, được tô điểm bằng những ngọn lửa và cánh sau đuôi, xếp hàng nối đuôi nhau dọc theo cạnh tường trong phòng tôi. Mẹ lúc nào cũng hối tôi cất xe đi…

    Tiểu luận Harvard – Alexandra Todorova

    Phan Hoàng My (18/01/2021)

    Là một đứa bé lớn lên trên hai châu lục, cuộc đời tôi luôn được xác định bởi câu hỏi “Nếu như….?”. Nếu như tôi được sinh ra ở Mỹ thì sao? Nếu cha mẹ tôi không có được tấm thẻ xanh thì sao? Nếu chúng tôi cứ sống ở…

    Tiểu luận Harvard – Matias Ferandel

    Phan Hoàng My (12/01/2021)

    “Chỗ này đi”, cha tôi nói, ra hiệu chỉ cái bàn lớn phía bên phải. Đó là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, chúng tôi chưa ăn uống gì, nhưng trước khi cầm tới menu hay chọn món ăn, cả hai đều bất giác với tay lấy cái hũ…

    Tiểu luận Harvard – Nikolas Paladino

    Phan Hoàng My (12/01/2021)

    Tôi được học định nghĩa của từ ung thư hồi 14 tuổi. Khi đó tôi đang làm bài kiểm tra của môn sinh học, chương 7, thì thấy câu hỏi cuối cùng là “Ung thư là gì?”. Tôi đã trả lời “Ung thư là sự sinh trưởng bất thường không…

    Bài Ngẫu Nhiên

    Tiểu luận Harvard – Alexandra Todorova

    Phan Hoàng My (18/01/2021)

    Là một đứa bé lớn lên trên hai châu lục, cuộc đời tôi luôn được xác định bởi câu hỏi “Nếu như….?”. Nếu như tôi được sinh ra ở Mỹ thì sao? Nếu cha mẹ tôi không có được tấm thẻ xanh thì sao? Nếu chúng tôi cứ sống ở…

    “Bắt chấy cho mẹ chồng thấy bồ nông dưới biển” là thế nào?

    Hoàng Tuấn Công (16/11/2020)

      Tục ngữ Việt Nam có câu: “Bắt chấy cho mẹ chồng thấy bồ nông nông dưới bể”. Các Nhà biên soạn từ điển, nghiên cứu văn hóa dân gian giải thích: – “Từ điển tục ngữ Việt” (Nguyễn Đức Dương-NXB Tổng hợp TPHCM-2012) ghi chú: “Chưa rõ nghĩa”. – “Tục ngữ Việt Nam” (Nhóm Chu Xuân Diên-Lương…

    Dương Thiệu Tước và “Ngọc lan”

    Huỳnh Duy Lộc (04/11/2020)

    Kỷ niệm 25 năm ngày mất của nhạc sĩ Dương Thiệu Tước (1995-2020) Dương Thiệu Tước sinh ngày 15 tháng 5 năm 1915 ở làng Vân Đình tỉnh Hà Đông, là cháu nội nhà thơ Dương Khuê và gọi nhà thơ, nhà giáo Dương Lâm là ông chú. Nữ ca…

    Trung Quốc thao túng các tổ chức quốc tế như thế nào?

    Mạnh Kim (08/07/2020)

    Không chỉ Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) trở thành “đồng phạm” Trung Quốc (cách nói của Hinnerk Feldwisch-Drentrup trên Foreign Policy 2-4-2020), một số tổ chức quốc tế khác thuộc Liên Hiệp Quốc (UN) cũng đang trở thành “sân sau” của Bắc Kinh. Và không riêng Tổng giám…