Bà già và những con búp bê vải

Có lần người ta thấy hình ảnh của bà trên một tờ báo, minh họa cho bài viết về những người bán hàng rong. Lần khác, người ta lại thấy bà trong loạt phóng sự ảnh về cuộc sống và con người Hà Nội. Bao giờ bà cũng ngồi ở chính cái góc phố ấy, già nua, bé nhỏ, xa cách, câm lặng với một mớ búp bê bằng vải sặc sỡ. Không ai biết bà bao nhiêu tuổi, tên là gì, sống ở đâu, gia đình, con cái còn hay mất. Người Hà Nội gọi bà bằng một cái tên chung chung nhưng lại rất cụ thể: bà già khâu búp bê!

Run rẩy và tỉ mẩn từng mũi kim trên những mảnh vải vụn đủ màu, bà già dường như không để ý gì đến cuộc sống chung quanh. Những con búp bê của bà được cắt từ những miếng xốp trắng và được mặc những chiếc áo váy do chính bà cắt, khâu. Trông chúng yếu đuối và tội nghiệp như chủ nhân của chúng. Điều lạ lùng không ai hiểu được là bà già khâu búp bê dường như không để tâm đến việc những món hàng của mình có bán được hay không. Thảng hoặc có người dừng xe cầm lên một con búp bê của bà ngắm nghía rồi lại bỏ xuống. Bà cũng không nài nỉ người ta mua. Có người lại dúi vào tay bà ít tiền và nhét con búp bê mềm oặt vào túi xách mà không cần ngắm nghía. Bà cũng không mảy may vui sướng.

Bà là một ẩn số đối với dân Hà Nội. Người ta đồn bà bị điên, người khác nói bà bị con cháu đối xử bạc bẽo, đuổi ra khỏi nhà… Bất chấp những lời thì thào, bà vẫn âm thầm tạo nên một thế giới riêng biệt quanh bà, một thế giới nào đó xa xưa lấp lánh những ánh sáng mà chỉ mình bà mới thấy. Có thể bà là hình ảnh của một cô bé con của mấy chục năm về trước thích tự khâu những con búp bê cho mình. Cũng có thể dơn thuần bà chỉ là một người bán hàng rong mất trí, một người bán hàng rong ấn tượng nhất trên phố phường Hà Nội.

Bây giờ ở chỗ bà vẫn ngồi có một đám xe ôm đang chầu chực chờ khách. Không còn chút dấu vết nào của bà già khâu búp bê, ngoại trừ một con búp bê èo uột trong cái hộp để đồ lưu niệm của tôi. Bà già ấy đi đâu, ra sao rồi nhỉ? Câu hỏi ấy cứ đeo đẳng tôi như ý nghĩ về thân phận một con người.


Chuyên đềbookmark Tagtag

    Cùng Tác Giả: Lưu Hương

    Nỗi vô thường và sự hiện hữu

    Lưu Hương (28/09/2020)

    Nhiều năm trước, tôi đã phải trải qua cảm giác đối diện với cái chết khi kết quả xét nghiệm của bác sĩ kết luận: U Lympho non Hodking. May mắn là sau đó, các kết quả xét nghiệm ở các bệnh viện khác cho thấy đó chỉ là sự…

    Linh hồn và ký ức phố

    Lưu Hương (10/09/2020)

    1…    Cậu bạn người Sài Gòn của tôi cảm thấy thất vọng ngay lần đầu tiên đến Hà Nội. Bạn nói, “nếu không có cậu, tớ có lẽ sẽ chẳng còn lý do gì để quay trở lại thành phố này”. Bạn tôi mới chỉ chạm mặt Hà Nội,…

    Viết – một sự song hành cùng cuộc đời

    Lưu Hương (17/08/2020)

    Nhiều năm trước, khi mình bị bác sĩ chẩn đoán sai, kết luận rằng mình bị trọng bệnh, mình đã rơi vào hố thẳm tuyệt vọng. Cái trạng thái đó mỗi lần nhớ lại vẫn thấy vô cùng sợ hãi. Một đêm khuya, bạn gọi cho mình, trò chuyện trấn…

    Chuyên Đề: Tản mạn

    Sài Gòn, lạng qua lạng lại làm chuyện bao đồng

    Nhật Quang (22/06/2021)

    Dịch bệnh đang làm khốn đốn Sài Gòn. Chợ búa đóng cửa, hàng quán tê liệt. Đường phố vắng tanh. Bất chấp tất cả những điều đó, người Sài Gòn vẫn sống với “kiểu Sài Gòn”, với muôn vàn câu chuyện cảm động. Đây là những ghi chép ngắn từ…

    Từ cô gái Nhật đến “người Sài Gòn”

    Cao Huy Thọ (15/06/2021)

    1- Katayama Emiko là cô gái sinh ra và lớn lên tại Tokyo. Cô tốt nghiệp Đại học Tokyo danh giá, ngành quản lý-xây dựng đô thị. Nhưng ngay sau khi tốt nghiệp đại học cách đây hơn 20 năm, cô khăn gói sang Việt Nam làm tình nguyện viên…

    Biết yêu bản thân – yếu tố xây dựng hạnh phúc

    Lương Tạ (23/02/2021)

    Biết Yêu Bản Thân là một khái niệm lạ trong văn hóa Nho giáo, bởi con người bị ràng buộc bởi chung quanh, làng xóm, họ hàng hay tôn giáo. Yêu bản thân là một chuyện không nên đối với xã hội phong kiến. Trong xã hội tự do và…

    Kawabata Yasunari và “Trăng trên mặt nước”

    Huỳnh Duy Lộc (21/02/2021)

    Kawabata Yasunari sinh ngày 14 tháng 6 năm 1899 tại thành phố Osaka của Nhật Bản, cha là một bác sĩ yêu thích văn chương và nghệ thuật đã mất khi ông mới 3 tuổi và ngay trong năm sau, đến lượt mẹ ông cũng từ trần. Kawabata phải sống…

    Nỗi vô thường và sự hiện hữu

    Lưu Hương (28/09/2020)

    Nhiều năm trước, tôi đã phải trải qua cảm giác đối diện với cái chết khi kết quả xét nghiệm của bác sĩ kết luận: U Lympho non Hodking. May mắn là sau đó, các kết quả xét nghiệm ở các bệnh viện khác cho thấy đó chỉ là sự…

    Bóng trăng trắng ngà, có cây đa to…

    Phan Hoàng My (23/09/2020)

    Tuổi thơ con bé đầy ắp những mùa trăng. Nơi nó lớn lên trùng điệp những rừng thông nên đêm xuống là tối đen mịt. Lại còn hay bị cúp điện. Đã cúp “nhịp nhàng” theo thời khoá biểu, lại còn xen lẫn khuyến mại cúp bất thình lình không…

    Bài Ngẫu Nhiên

    Sai sót trong “Từ điển thành ngữ tục ngữ Việt-Hán”

    Hoàng Tuấn Công (02/11/2020)

    Nguyễn Văn Khang (NVK) là tác giả và đồng tác giả của 19 cuốn từ điển tiếng Việt. Về từ điển chính tả, NVK có “Từ điển chính tả tiếng Việt phổ thông” (NXB Khoa học Xã hội – 2003) và “Từ điển chính tả tiếng Việt” (GS. TS. Nguyễn…

    Con ơi, con đang làm gì?

    Tâm Hải (08/09/2020)

    Dù không đi khám bác sĩ để có kết luận bị bệnh gì, tôi vẫn biết rõ mình bị suy nhược lâu ngày, nhưng cố gắng khuất lấp để vượt qua, để lại trong lòng hố thẳm, cho đến một lúc, nhân trên một chuyến xe đóng cửa bịt bùng…

    Để không phải hối hận năm 30 tuổi khi nhìn lại sự nghiệp

    Ngô Quỳnh Hương (22/09/2020)

    Lại một mùa thi cử tuyển sinh sắp đi qua. Lại một thế hệ chuẩn bị ngồi vào ghế giảng đường tiếp tục mài đũng quần bốn năm sau 12 năm đằng đẵng. Mình là người luôn có nhiều suy nghĩ về rất nhiều thứ, nhưng không phải lúc nào…

    Ổ “nằm vùng” bên cạnh ông Thiệu

    Mạnh Kim (31/03/2021)

    Quanh Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu không chỉ là kẻ thù chính trị mà còn là những điệp viên cộng sản được cài cắm rất sâu vào bộ máy VNCH. Trong Drawn Swords in a Distant Land, tác giả George J. Veith đã nhắc lại một số chi tiết… Ngay…