Bà già và những con búp bê vải

Có lần người ta thấy hình ảnh của bà trên một tờ báo, minh họa cho bài viết về những người bán hàng rong. Lần khác, người ta lại thấy bà trong loạt phóng sự ảnh về cuộc sống và con người Hà Nội. Bao giờ bà cũng ngồi ở chính cái góc phố ấy, già nua, bé nhỏ, xa cách, câm lặng với một mớ búp bê bằng vải sặc sỡ. Không ai biết bà bao nhiêu tuổi, tên là gì, sống ở đâu, gia đình, con cái còn hay mất. Người Hà Nội gọi bà bằng một cái tên chung chung nhưng lại rất cụ thể: bà già khâu búp bê!

Run rẩy và tỉ mẩn từng mũi kim trên những mảnh vải vụn đủ màu, bà già dường như không để ý gì đến cuộc sống chung quanh. Những con búp bê của bà được cắt từ những miếng xốp trắng và được mặc những chiếc áo váy do chính bà cắt, khâu. Trông chúng yếu đuối và tội nghiệp như chủ nhân của chúng. Điều lạ lùng không ai hiểu được là bà già khâu búp bê dường như không để tâm đến việc những món hàng của mình có bán được hay không. Thảng hoặc có người dừng xe cầm lên một con búp bê của bà ngắm nghía rồi lại bỏ xuống. Bà cũng không nài nỉ người ta mua. Có người lại dúi vào tay bà ít tiền và nhét con búp bê mềm oặt vào túi xách mà không cần ngắm nghía. Bà cũng không mảy may vui sướng.

Bà là một ẩn số đối với dân Hà Nội. Người ta đồn bà bị điên, người khác nói bà bị con cháu đối xử bạc bẽo, đuổi ra khỏi nhà… Bất chấp những lời thì thào, bà vẫn âm thầm tạo nên một thế giới riêng biệt quanh bà, một thế giới nào đó xa xưa lấp lánh những ánh sáng mà chỉ mình bà mới thấy. Có thể bà là hình ảnh của một cô bé con của mấy chục năm về trước thích tự khâu những con búp bê cho mình. Cũng có thể dơn thuần bà chỉ là một người bán hàng rong mất trí, một người bán hàng rong ấn tượng nhất trên phố phường Hà Nội.

Bây giờ ở chỗ bà vẫn ngồi có một đám xe ôm đang chầu chực chờ khách. Không còn chút dấu vết nào của bà già khâu búp bê, ngoại trừ một con búp bê èo uột trong cái hộp để đồ lưu niệm của tôi. Bà già ấy đi đâu, ra sao rồi nhỉ? Câu hỏi ấy cứ đeo đẳng tôi như ý nghĩ về thân phận một con người.

Chuyên đề bookmark

Tản mạn

Cùng Tác Giả: Lưu Hương

Nỗi vô thường và sự hiện hữu

Lưu Hương (28/09/2020)

Nhiều năm trước, tôi đã phải trải qua cảm giác đối diện với cái chết khi kết quả xét nghiệm của bác sĩ kết luận: U Lympho non Hodking. May mắn là sau đó, các kết quả xét nghiệm ở các bệnh viện khác cho thấy đó chỉ là sự…

Linh hồn và ký ức phố

Lưu Hương (10/09/2020)

1…    Cậu bạn người Sài Gòn của tôi cảm thấy thất vọng ngay lần đầu tiên đến Hà Nội. Bạn nói, “nếu không có cậu, tớ có lẽ sẽ chẳng còn lý do gì để quay trở lại thành phố này”. Bạn tôi mới chỉ chạm mặt Hà Nội,…

Viết – một sự song hành cùng cuộc đời

Lưu Hương (17/08/2020)

Nhiều năm trước, khi mình bị bác sĩ chẩn đoán sai, kết luận rằng mình bị trọng bệnh, mình đã rơi vào hố thẳm tuyệt vọng. Cái trạng thái đó mỗi lần nhớ lại vẫn thấy vô cùng sợ hãi. Một đêm khuya, bạn gọi cho mình, trò chuyện trấn…

Chuyên Đề: Tản mạn

‘Gánh lúa’ gợi lên niềm thương nỗi nhớ

Tidoo Nguyễn (27/09/2025)

Việt Nam có nền văn minh lúa nước cách nay hàng ngàn năm. Vì vậy những âm thanh, hình ảnh, hoạt động của con người xuất phát từ cánh đồng lúa ở đồng bằng không chỉ là nguồn cảm hứng sáng tác vô tận cho giới nghệ sĩ mà còn…

Sài Gòn, lạng qua lạng lại làm chuyện bao đồng

Nhật Quang (22/06/2021)

Dịch bệnh đang làm khốn đốn Sài Gòn. Chợ búa đóng cửa, hàng quán tê liệt. Đường phố vắng tanh. Bất chấp tất cả những điều đó, người Sài Gòn vẫn sống với “kiểu Sài Gòn”, với muôn vàn câu chuyện cảm động. Đây là những ghi chép ngắn từ…

Từ cô gái Nhật đến “người Sài Gòn”

Cao Huy Thọ (15/06/2021)

1- Katayama Emiko là cô gái sinh ra và lớn lên tại Tokyo. Cô tốt nghiệp Đại học Tokyo danh giá, ngành quản lý-xây dựng đô thị. Nhưng ngay sau khi tốt nghiệp đại học cách đây hơn 20 năm, cô khăn gói sang Việt Nam làm tình nguyện viên…

Biết yêu bản thân – yếu tố xây dựng hạnh phúc

Lương Tạ (23/02/2021)

Biết Yêu Bản Thân là một khái niệm lạ trong văn hóa Nho giáo, bởi con người bị ràng buộc bởi chung quanh, làng xóm, họ hàng hay tôn giáo. Yêu bản thân là một chuyện không nên đối với xã hội phong kiến. Trong xã hội tự do và…

Kawabata Yasunari và “Trăng trên mặt nước”

Huỳnh Duy Lộc (21/02/2021)

Kawabata Yasunari sinh ngày 14 tháng 6 năm 1899 tại thành phố Osaka của Nhật Bản, cha là một bác sĩ yêu thích văn chương và nghệ thuật đã mất khi ông mới 3 tuổi và ngay trong năm sau, đến lượt mẹ ông cũng từ trần. Kawabata phải sống…

Nỗi vô thường và sự hiện hữu

Lưu Hương (28/09/2020)

Nhiều năm trước, tôi đã phải trải qua cảm giác đối diện với cái chết khi kết quả xét nghiệm của bác sĩ kết luận: U Lympho non Hodking. May mắn là sau đó, các kết quả xét nghiệm ở các bệnh viện khác cho thấy đó chỉ là sự…

Bài Ngẫu Nhiên

Bí mật “mật mã 2035” của Tập Cận Bình

Mạnh Kim (29/10/2020)

Cả Mao Trạch Đông lẫn Tập Cận Bình đều liên quan hai “con số bí ẩn” – theo bài viết khá thú vị của tác giả Katsuji Nakazawa trên Nikkei Asia (29-10-2020). Những con số đó là gì và chúng nói lên điều gì? Hai con số mà Katsuji Nakazawa…

220 năm tuổi của một thư viện lớn nhất thế giới

Lê Thảo Chi (24/09/2020)

Tháng 12-1800, khi chính phủ non trẻ của Mỹ quyết định chọn Washington DC làm thủ đô, một chiếc tàu Mỹ chở từ Luân Đôn sang 740 quyển sách cho một thư viện nhỏ mà sau này trở thành Thư viện quốc gia của Mỹ (có tên chính thức là…

Những đứa trẻ ở hai thế giới khác nhau

Mạnh Kim (25/09/2020)

Cô bạn sống ở Mỹ gửi mấy tấm hình và hào hứng kể, anh coi nè, trường của bé N. bắt làm một project về môn sử lớp năm, nhà trường yêu cầu học sinh chọn một nhân vật lịch sử mình yêu thích rồi về nhà nhờ phụ huynh…

Sức mạnh kim tiền có thể mua cả… địa chính trị

TheNewViet (14/06/2024)

Sức mạnh quân sự vẫn quan trọng nhưng cạnh tranh kinh tế và công nghệ đang trở thành chiến trường chính của chính trị toàn cầu. Câu hỏi về việc một nhà sản xuất chất bán dẫn sẽ xây dựng nhà máy tiếp theo ở đâu hay liệu các công…

Điều Gì Làm Nên Thành Công?

Kim Nguyên (30/08/2020)

Loạt nghiên cứu mới cho thấy việc thiếu tài năng thiên bẩm không liên quan gì đến thành công. Bí quyết chỉ là nỗ lực khổ luyện và ý chí mãnh liệt… Qui luật 10 năm Điều gì làm nên thành công cho tay golf số một thế giới Tiger…

Người Việt có nói: “Tam thập lục kế, tẩu vi thượng kế”?

Hoàng Tuấn Công (11/10/2020)

  35-“sợ run cầy sấy”. Chính xác phải là “run như cầy sấy”, cho thêm “sợ” vào là thừa, trong khi lại thiếu “như” – một yếu tố rất đặc trưng trong kết cấu của thành ngữ biểu thị mức độ cao, sử dụng để so sánh với cái tiêu…