Diễm Liên (tên thật là Đinh Tiến Diễm Liên) sinh năm 1971 tại Đà Lạt trong một gia đình có năm chị em gái đều mang tên Liên: Quỳnh Liên, Phượng Liên, Diễm Liên, Thảo Liên, Mai Liên. Mẹ cô cũng tên là Thu Liên. Cha cô là một sĩ quan cao cấp của quân đội Việt Nam Cộng Hòa, sau năm 1975 từng đi học tập cải tạo trong 13 năm. Từ khi còn ở Việt Nam, Diễm Liên đã bắt đầu tham gia ca hát. Nhạc sĩ Tùng Giang đã phát hiện ra cô trong một lần cô đi hát tại một vũ trường ở Đà Lạt.
Năm 1991, Diễm Liên cùng cha mẹ sang Mỹ định cư theo diện HO. Vào năm 1992, khi đang ở California, Diễm Liên gặp lại Tùng Giang. Sự nghiệp âm nhạc của cô bắt đầu khi cô được Tùng Giang đưa tới hát ở vũ trường Ritz của nhạc sĩ Ngọc Chánh. Lúc ấy, vì chưa đủ 21 tuổi để có thể đi hát ở vũ trường, cô phải mượn căn cước của người chị. Về sau cô cộng tác với Trung tâm nhạc Mây trong các chương trình Hollywood Night. Trung tâm Thúy Nga cũng mời cô tham gia các chương trình Paris by night, và cô thực sư được biết đến với ca khúc “Con yêu”.

Năm 2001, Hội Âm nhạc nghệ thuật Nam Cali mời cô hát trong một chương trình nhạc thính phòng. Cô đã trình bày ca khúc “Cơn mưa phùn” của Đức Huy và trình bày cùng ban Ngàn Khơi hai ca khúc “Nương chiều” và “Người tình không chân dung”. Sau đó, cô xuất hiện trong nhiều chương trình thính phòng khác, là một trong những ca sĩ trẻ ở hải ngoại thành công với dòng nhạc này.
Sinh trưởng tại Đà Lạt nên Diễm Liên có nhiều cảm xúc khi trình bày ca khúc “Đà Lạt trong niềm nhớ” của nhạc sĩ Diệu Hương, một ca khúc về thành phố Đà Lạt vẫn “còn trong niềm nhớ” với những ngày tươi đẹp nhất của một thời tuổi trẻ “trong khung trời đại học dấu yêu”, và mơ ước tha thiết nhất trong đời là được một lần trở lại Đà Lạt khi “chiều xuống bên đồi” và “mặt hồ nắng lung linh vàng rơi”, ngồi nhớ lại những kỷ niệm vàng son của một thuở không thể nào quên:
Ca khúc Đà Lạt trong niềm nhớ.

Trong album “Giữ đời cho nhau” gồm 11 ca khúc phổ nhạc thơ Du Tử Lê, cô đã trình bày ca khúc “Trong tay thánh nữ có đời tôi” của nhạc sĩ Trần Duy Đức. “Trong tay thánh nữ có đời tôi” là ca khúc phổ nhạc một bài thơ của Du Tử Lê xưng tụng người yêu như một thánh nữ đã mang lại sự cứu rỗi cho một kẻ đang tuyệt vọng vì lạc lối trên những nẻo đường trần gian. Trong một số bài thơ, Du Tử Lê đã thần thánh hóa người yêu của ông thành “thánh nữ”, “từ mẫu” vì ông tự nhận mình là một “tên ngoại giáo”, một kẻ “từ chối chọn thiên đàng”, một “kẻ tân tòng” tôn thờ tình yêu.
Bài thơ “Trong tay thánh nữ có đời tôi” là những lời tuyệt vọng của một người thấy trí não của mình khô kiệt khi đã trải qua gần hết một đời mà vẫn lạc lối trên những nẻo đường tối tăm, chẳng biết thiên đàng là chốn nào. Nỗi buồn đến vào mỗi sớm mai trong thể xác gầy gò như lá và tâm hồn nhẹ hẫng như mây để rồi từng đêm, biết bao tâm sự chỉ còn biết gởi vào cơn gió. Ở chốn trần gian nhiều khổ nạn giống như đường dẫn lên núi Sọ (nơi Chúa Jesus chịu khổ hình), anh nhận ra mọi buồn vui của đời mình đều ở trong tay người được tôn xưng là “thánh nữ”, người phụ nữ dịu hiền có thể kéo anh ra khỏi những tội lỗi và những đọa đày giống như một tiếng gọi của trời xa
Bài thơ “Trong tay thánh nữ có đời tôi” của Du Tử Lê:
Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi buồn như phố cũ như tay
Bàn chân từng ngón ngưng không thở
Lạc mất đường đi, tạnh dấu bày
Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
Tôi gầy như lá nhẹ như mây
Gió khuya thổi rớt ngàn tâm sự
Thiên đàng tôi là người hay ai?
Hỏi gió đi rồi em sẽ hay
Cảnh tượng tôi un khói, bụi đầy
Ai không ném đá tôi nào biết
Riêng người vẫn bay trên ngọn cây
Hỏi tóc đi! Sông những buồn vui
Như tôi qua gần hết cuộc đời
Trí khô não kiệt, nghe từ đất
Tiếng gọi trời xa, thánh nữ ơi
Hỏi mắt đi sẽ thấy rừng cao
Biển sâu dưới thấp, đêm quê nhà
Con đường núi Sọ, không ai đợi
Tôi hỏi tôi: Này, đang ở đâu?
Hỏi môi đi! Môi còn muối mặn
Xát ướp lòng tôi thì đã sao?
Chỉ e chẳng kịp cho đời khác
Cửa mở nhưng tôi chẳng thể về
Hỏi tim đi! Tim nói lời gì?
Máu còn quy ẩn có đôi khi
Chỉ cho em biết hồn tôi khuất
Sau những hàng cây đã luống thì
Hỏi Chúa đi! Ngài sẽ trả lời
Trong tay thánh nữ có đời tôi.
Ca khúc Trong tay thánh nữ có đời tôi của Trần Duy Đức với giọng ca Diễm Liên.