Tiểu luận Harvard – Matias Ferandel

“Chỗ này đi”, cha tôi nói, ra hiệu chỉ cái bàn lớn phía bên phải. Đó là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, chúng tôi chưa ăn uống gì, nhưng trước khi cầm tới menu hay chọn món ăn, cả hai đều bất giác với tay lấy cái hũ trắng đựng đường gói ở cuối bàn. Cha lấy mười một gói Equal xanh còn tôi chọn mười một gói Splenda vàng. Đừng lo, không phải chúng tôi lấy để bỏ vô cà phê đâu.

Chúng tôi sắp mấy gói đường dàn thành hàng trên bàn theo đội hình 4-4-2 và như thường lệ, bắt đầu bàn luận trước khi bắt đầu. Cha hướng dẫn tôi quan sát khi ông di chuyển những cầu thủ tưởng tượng trên bàn: khoảng sân giữa hàng trung phong và tiền đạo không đủ rộng để đưa banh ra cánh, vị trí của tiền vệ cánh dẫn đến bàn thắng đầu tiên, sự phối hợp phòng thủ trong những đường banh dài, về tất cả mọi tình huống khác nữa. Suốt mười năm qua, không biết bao nhiêu gói đường đã di qua chuyển lại trên bàn. Thế mà, trong suốt dễ cả mấy trăm lần chúng tôi ngồi lại với nhau sau mỗi một sự kiện nào đó, thì chỉ có mỗi một lời nhắc nhở đọng lại trong tâm trí tôi. 

“Con chỉ chơi tốt khi con cố gắng hết mình”.

Trong bối cảnh của bóng đá, sự cố gắng hết mình là điều quyết định mức độ thỏa mãn của tôi sau một trận đấu hay một buổi tập. Tôi không bị dằn vặt bởi một lần đón banh vụng về, một đường chuyền banh không khéo, hay một cú sút ra ngoài khung thành, bởi chúng chỉ là những khuyết điểm nhất thời. Tôi không thay đổi được gì nhiều ngay trong khoảnh khắc ấy. Nhưng, tôi luôn luôn chịu trách nhiệm về cách chơi của mình, vì điều đó nằm trong tay tôi. Đó là những đêm từ sân cỏ bước ra, chân đau nhừ, đầu lâng lâng, cổ họng khô khốc nhưng tôi lại hoàn toàn hài lòng với cách chơi của mình hôm đó.

Lâu dần ý tưởng này trở nên phương châm sống của tôi. Tôi áp dụng nó trong tất cả mọi việc. Trong phiên tòa thử nghiệm, cố gắng hết sức mình có nghĩa là tôi đọc đi đọc lại vụ án cho đến lúc tôi có thể nhớ hết ngóc ngách của bộ luật rồi đem ra sử dụng ở phiên tòa bào chữa mà không phải do dự. Nó cũng có nghĩa là biết rõ lời tuyên thệ của những nhân chứng hơn bất cứ ai trong phòng xử án để khi đối chứng tôi có thể nắm bắt được bất kỳ một sai lệch nào dù nhỏ nhặt nhất trong lời khai, rồi dùng ngay lời lẽ của nhân chứng mà bắt bí chính họ. Tôi không thể cảm thấy hài lòng với việc mình làm nếu không đạt được đến nhận thức này. Cố gắng hết mình là vô cùng quan trọng đối với tôi cho dù kết quả có như thế nào, vì tôi đã làm tất cả những gì có thể. Khi đã cố gắng hết mình thì không còn gì để phải hối hận.

Matias Ferandel

Atlanta, Georgia, USA

Ethnicity: Hispanic

Gender: Male

GPA: 4.51 out of 4.0 (weighted)

SAT: Reading 800, Math 740, Writing 770

Subject Tests Taken: Mathematics Level 2, Spanish

Extracurriculars: Mock Trial captain, Student Council president, varsity soccer

Awards: Salutatorian, Journal Cup, Yale Book Award, Student Athlete Award Major: Economics


Chuyên đềbookmark Tagtag

    Cùng Tác Giả: Phan Hoàng My

    Tiểu luận Harvard – Lauren Sierra

    Phan Hoàng My (31/01/2021)

    “Lần này thì con “chết” vì cái gì đây, Lauren?”. Đó là lời chào mỗi lần tôi bước chân vô văn phòng bác sĩ nhi khoa, mà tôi đến quá thường xuyên thật. Nếu có tấm thẻ ghi điểm thưởng cho mỗi lần đến văn phòng bác sĩ, chắc chắn…

    Tiểu luận Harvard – Brian Yu

    Phan Hoàng My (30/01/2021)

    Mùa hè sau năm nhất đại học, ngồi trong phòng học cũ với cây bút lông xanh trong tay, tôi chợt nhận ra một điều mà đáng lẽ mình phải thấy rõ từ trước: tôi không biết làm thầy giáo. Nhờ tham gia thi hùng biện, tôi được chọn làm…

    Tiểu luận Harvard – Cahleb Derry

    Phan Hoàng My (25/01/2021)

    Hai trăm lẻ hai chiếc xe Hot Wheels, mỗi chiếc chiều ngang hai inches chiều dài năm inches, được tô điểm bằng những ngọn lửa và cánh sau đuôi, xếp hàng nối đuôi nhau dọc theo cạnh tường trong phòng tôi. Mẹ lúc nào cũng hối tôi cất xe đi…

    Chuyên Đề: Tiểu luận Harvard

    Tiểu luận Harvard – Lauren Sierra

    Phan Hoàng My (31/01/2021)

    “Lần này thì con “chết” vì cái gì đây, Lauren?”. Đó là lời chào mỗi lần tôi bước chân vô văn phòng bác sĩ nhi khoa, mà tôi đến quá thường xuyên thật. Nếu có tấm thẻ ghi điểm thưởng cho mỗi lần đến văn phòng bác sĩ, chắc chắn…

    Tiểu luận Harvard – Brian Yu

    Phan Hoàng My (30/01/2021)

    Mùa hè sau năm nhất đại học, ngồi trong phòng học cũ với cây bút lông xanh trong tay, tôi chợt nhận ra một điều mà đáng lẽ mình phải thấy rõ từ trước: tôi không biết làm thầy giáo. Nhờ tham gia thi hùng biện, tôi được chọn làm…

    Tiểu luận Harvard – Cahleb Derry

    Phan Hoàng My (25/01/2021)

    Hai trăm lẻ hai chiếc xe Hot Wheels, mỗi chiếc chiều ngang hai inches chiều dài năm inches, được tô điểm bằng những ngọn lửa và cánh sau đuôi, xếp hàng nối đuôi nhau dọc theo cạnh tường trong phòng tôi. Mẹ lúc nào cũng hối tôi cất xe đi…

    Tiểu luận Harvard – Alexandra Todorova

    Phan Hoàng My (18/01/2021)

    Là một đứa bé lớn lên trên hai châu lục, cuộc đời tôi luôn được xác định bởi câu hỏi “Nếu như….?”. Nếu như tôi được sinh ra ở Mỹ thì sao? Nếu cha mẹ tôi không có được tấm thẻ xanh thì sao? Nếu chúng tôi cứ sống ở…

    Tiểu luận Harvard – Nikolas Paladino

    Phan Hoàng My (12/01/2021)

    Tôi được học định nghĩa của từ ung thư hồi 14 tuổi. Khi đó tôi đang làm bài kiểm tra của môn sinh học, chương 7, thì thấy câu hỏi cuối cùng là “Ung thư là gì?”. Tôi đã trả lời “Ung thư là sự sinh trưởng bất thường không…

    Tiểu luận Harvard – Erik Fliegauf

    Phan Hoàng My (11/01/2021)

    Ở Ấn Độ tôi không thấy nhiều cầu vồng. Chúng ẩn náu trong những cơn mưa gió mùa hay vì quá sợ hãi thời tiết nóng bức ngột ngạt. Tôi cũng vậy. Tôi lo sợ phải phơi bày cái nửa kia của mình trong một đất nước không ưa người…

    Bài Ngẫu Nhiên

    Những đứa trẻ ở hai thế giới khác nhau

    Mạnh Kim (25/09/2020)

    Cô bạn sống ở Mỹ gửi mấy tấm hình và hào hứng kể, anh coi nè, trường của bé N. bắt làm một project về môn sử lớp năm, nhà trường yêu cầu học sinh chọn một nhân vật lịch sử mình yêu thích rồi về nhà nhờ phụ huynh…

    Sài Gòn, lạng qua lạng lại làm chuyện bao đồng

    Nhật Quang (22/06/2021)

    Dịch bệnh đang làm khốn đốn Sài Gòn. Chợ búa đóng cửa, hàng quán tê liệt. Đường phố vắng tanh. Bất chấp tất cả những điều đó, người Sài Gòn vẫn sống với “kiểu Sài Gòn”, với muôn vàn câu chuyện cảm động. Đây là những ghi chép ngắn từ…

    Né thông tin trong thời đại “bội thực” thông tin

    Phạm Nguyễn Thiện Nhân (08/10/2020)

    Hàng triệu người mỗi ngày đang vô tình không để mắt đến những kiến thức thật sự có giá trị đến đời sống. Lý do là đa số chúng ta thường xuyên bị sao lãng trong một thế giới với quá nhiều thông tin. Evan William, người đồng sáng lập…

    Thế Giới Âm Nhạc Thế Kỷ 20 (Bài 4)

    Đoan Thư (30/08/2020)

    Bài 4: Dòng nhạc phản kháng Một buổi tối thứ bảy tháng 4-1961, một thanh niên 20 tuổi ôm theo thùng đàn to quá khổ vào câu lạc bộ nhạc dân ca Gerdes Folk City ở Greenwich Village tại New York City. Anh ăn mặc bình thường: đôi giày nâu…