Nền giáo dục kéo rèm

Minh họa: ChatGPT

Trong clip một học sinh lớp 7 tại Hà Nội túm tóc, ghì đầu và sau đó quật cô giáo xuống sàn đang gây đau đớn cho toàn xã hội, chi tiết khiến tôi thấy sợ hãi nhất, là động tác kéo rèm.

Sau hơn một phút cô giáo bị bạn nam túm tóc, bạo hành, ngoài chút nhốn nháo, thì nhiều em vẫn “ngồi trật tự”, một số em khác thì đi lại, một số khác thì vẫn đùa giỡn. Tuyệt nhiên không ai đến can thiệp, cũng không em nào chạy ra ngoài để kêu cứu. Ngược lại, các em kéo rèm cửa! Ai kêu các em kéo rèm? Lớp trưởng. Vâng, rất chấp hành, rất tuân thủ, rất đúng quy trình…

Đây là một vụ việc kinh hoàng, chấn động toàn xã hội, bởi nó phơi bày “thành tích” của nền giáo dục bao nhiêu năm “trồng người” với những khẩu hiệu to tát, hào nhoáng và những bảng điểm đẹp đến ngây ngất.

Không can thiệp, không kêu cứu, không tìm người trợ giúp, các em kéo rèm! Vì sao kéo rèm? Cần một điều tra chi tiết, đầy đủ, toàn diện về mọi diễn biến và mọi khía cạnh. Nhưng ít nhất và rõ ràng, ai cũng hiểu rằng, vì các em không muốn người khác thấy/biết những điều đang xảy ra. Nền giáo dục bưng bít, suốt bao năm tháng chạy theo thi đua, xếp loại, đã làm các em phản ứng vô điều kiện rằng, cái gì bất lợi cho hình ảnh và thành tích của lớp thì phải giấu đi. Sẽ kinh khủng hơn nếu kéo rèm để “hỗ trợ” bạn tiếp tục đánh cô giáo (hi vọng không phải là điều ghê gớm này).

Sự việc chụp từ clip

Ít nhất, sự thờ ơ và đỉnh điểm là hành động kéo rèm này hé lộ cho ta quá nhiều bệnh tật chết người của nền một giáo dục. Sự sợ hãi đến thảm hại, sự vô cảm đến lạnh người. Và có thể các em không biết phải làm gì trước một sự “sự cố”, ngoài cái nhốn nháo, ngồi xem hoặc vẫn “giữ trật tự”, đó là sự thất bại hoàn toàn trong kết quả dạy học về việc xử lý các tình huống.

Chúng ta nhồi nhét để thi và báo cáo thành tích, khoe khoang thành tích, và bây giờ chúng ta đang nhận lấy sự bất lực của chính học trò chúng ta.

Chúng ta dạy các em im lặng, và bây giờ chúng ta đang nhận lấy chính sự im lặng ấy khi cần lên tiếng.

Chúng ta dạy các em “không phải việc của mình thì đừng đụng vào” và bây giờ, khi chúng ta gặp nạn, không ai đụng vào để giúp ta.

Chúng ta dạy học sinh tự hào với đủ thứ, nhưng không dạy về trách nhiệm và tình yêu thương.

Chúng ta “xử lý nội bộ” và bây giờ học sinh kéo rèm để xử lý nội bộ…

Không biết người ta có định “kéo rèm” vụ việc nghiêm trọng này bằng cách quen thuộc thường thấy, là “điều tra và xử lý người phát tán clip”?

Ngày hôm nay, với những gì chúng ta đang thấy trong cái clip này, đó chỉ là kết quả do chính nền giáo dục và xã hội này “xây dựng” nên. Vâng, chiếc Boomerang đã trở lại, một cách rực rỡ và đầy sức mạnh.

Mỗi ngày, tôi nhận hàng chục tin nhắn “phản ánh” về đủ thứ chuyện, từ người dân đến giáo viên, họ nhờ lên tiếng việc này việc khác, kể các các chuyện thu chi, những hư hỏng và tệ nạn trong nhà trường. Họ “gửi gắm” xong thì xóa tin nhắn để mình không phải liên quan gì. Sự im lặng, nỗi sợ hãi, tính vô cảm đã thấm đẫm vào không chỉ những học sinh đang trên ghế nhà trường, mà người lớn cũng thế, đầy sự khôn ngoan và lòng nhẫn chịu. Đó chính là kết quả của một xã hội, không thể khác được.

Tự hào và hò hét với lá cờ dán trên mặt, rồi vô tư giẫm nát hàng ngàn mét vuông hoa cỏ, xả rác ngập trên các con phố, đánh nhau tranh chỗ ngồi, văng đủ thứ vào mặt nhau…, đó là kết quả của giáo dục và cách mà một xã hội đang vận hành.

Đến lúc hữu sự, cần một dân chúng biết sống có trách nhiệm, có kỷ cương, có văn hóa, thì dù có kêu đến rách cổ cũng vô ích. Dạy những đứa trẻ bằng bạo lực để mong chúng ngoan ngoãn nghe lời, không sớm thì muộn, chính cha mẹ sẽ ăn đòn với chúng. Xã hội cũng thế thôi, gieo nhân nào gặt quả nấy (xin đừng hiểu rằng tôi đang nói cô giáo trong clip).

Nếu chúng ta không choàng tỉnh thì đến lúc muốn thay đổi cũng đã muộn (giờ đã muộn chưa?)

Để đến nỗi dạy dỗ ra một lớp học như thế, trước hết phải có người chịu trách nhiệm. Phải có ai đó từ chức chứ? Clip này dù đau đớn đến đâu, cũng mở toang cánh cửa sự thật để một quốc gia biết mình cần làm gì và phải làm gì. Nếu không vỡ ra được cái điều thường tình ấy thì mọi sự bàn bạc, kể cả bài viết này, đều chỉ bằng thừa.

Nguồn: Facebook Thái Hạo

Chuyên đề bookmark

Mạng xã hội viết gì?

Cùng Tác Giả: Thái Hạo

Nói thêm về ‘vụ án chính trị’ Trấn Thành (*)

Thái Hạo (09/09/2025)

Khác biệt không có nghĩa là lệch pha, đoàn kết không có nghĩa là bầy đàn. Chỉ có trong sự tôn trọng cá nhân, thì một cộng đồng mới có thể tự nguyện gắn kết lành mạnh, tạo nên sức mạnh đa dạng…

Một bộ sách giáo khoa – Xin hãy chém đầu tôi đi đã!

Nguyễn Thị Tịnh Thy (20/09/2025)

Chuyện các lãnh đạo muốn Bộ Giáo Dục và Đào tạo biên soạn một bộ sách giáo khoa (SGK) ngoài ba bộ sách đang sử dụng đã từng được bàn đến từ năm 2023 (thời kỳ ông Vương Đình Huệ làm Chủ tịch Quốc hội). Hai năm qua, các chuyên…

Sách giáo khoa và cuộc cách mạng khứ hồi

Nguyễn Thị Tịnh Thy (19/09/2025)

Những người từng được thụ hưởng nền giáo dục của Việt Nam Cộng Hòa thì hiểu được tính ưu việt, văn minh, tự do, khai phóng của mô hình nhiều SGK…

Nói thêm về ‘vụ án chính trị’ Trấn Thành (*)

Thái Hạo (09/09/2025)

Khác biệt không có nghĩa là lệch pha, đoàn kết không có nghĩa là bầy đàn. Chỉ có trong sự tôn trọng cá nhân, thì một cộng đồng mới có thể tự nguyện gắn kết lành mạnh, tạo nên sức mạnh đa dạng…

Nhân vụ Trấn Thành vén màn bí mật chiến tranh nhân dân trên mạng

Nguyễn Anh Tuấn (09/09/2025)

Điểm chung của những phong trào chính trị cực đoan này nằm ở chỗ: dù nhắm đến những đối tượng khác nhau, chúng đều nhân danh cái chung để tiêu diệt cái riêng, nhân danh quyền lợi mơ hồ của tập thể để thủ tiêu chủ quyền cá nhân…

Bài Ngẫu Nhiên

Bí Mật Thành Công Của Nhóm BTS

Đoan Thư (07/07/2020)

Khó có thể so với Beatles về phong cách và thể loại nhạc, cũng không thể so thời Beatles tung hoành nước Mỹ với thời đại thế kỷ 21 nhưng thế hệ trẻ đang điên cuồng chết mê chết mệt nhóm boys band Hàn Quốc BTS ngày nay chắc không…

Singapore: Từ Lý Quang Diệu đến Hoàng Tuần Tài

Trúc Phương (15/05/2024)

Hoàng Tuần Tài nói, “Chúng tôi luôn coi mình là kẻ yếu. Chúng tôi sẽ là một quốc gia luôn cần nỗ lực. Điều đó khó có thể thực hiện nếu không nhờ ý chí tập thể của người dân. Nhiệm vụ của tôi là giữ cho điều kỳ diệu này tồn tại lâu nhất có thể.”

Một Hiện Tượng Người Việt

Lương Tạ (25/08/2020)

Sau khi đăng bài Amanda Nguyễn – cô ấy là ai vào ngày 20-8-2020, theNewViet nhận được thêm bài viết dưới đây. Tác giả Lương Tạ, một người thân với gia đình cô Amanda Nguyễn, đã thuật lại nhiều chi tiết thú vị ít được biết đến về nhân vật…

Tiểu luận Harvard – Nikolas Paladino

Phan Hoàng My (12/01/2021)

Tôi được học định nghĩa của từ ung thư hồi 14 tuổi. Khi đó tôi đang làm bài kiểm tra của môn sinh học, chương 7, thì thấy câu hỏi cuối cùng là “Ung thư là gì?”. Tôi đã trả lời “Ung thư là sự sinh trưởng bất thường không…

Trường Sa và “Rồi mai tôi đưa em”

Huỳnh Duy Lộc (09/11/2020)

Trường Sa tên thật là Nguyễn Thìn, sinh năm 1940 tại Ninh Bình. Năm 1954 ông di cư vào Nam. Thời niên thiếu ở nhiều nơi như Nha Trang rồi Thủ Đức (Sài gòn) vì phải theo cha là một quân nhân thuyên chuyển nhiều nơi. Năm 1962, ông gia…

Nghĩa của “Mạo” trong từ “Miếu Mạo”

Hoàng Tuấn Công (29/10/2020)

  “Từ điển từ láy tiếng Việt” (Viện Ngôn ngữ – Hoàng Văn Hành chủ biên) thu thập “miếu mạo” và giải thích: “MIẾU MẠO dt. Miếu (nói khái quát). Tu sửa đền chùa, miếu mạo. “…cô tây Hoẻn dắt đức lang quân đi khắp đình chùa miếu mạo” (Ngô…